NGHE DÂN NÓI CHỨ KHÔNG ĐỂ KẺ XẤU NÓI THAY DÂN!
Khi Tổng Bí thư Tô Lâm khẳng định “phải biết lắng nghe phản biện, dựa vào dân, vì dân”, đó không phải là một câu khẩu hiệu chính trị, mà là sự kế thừa và phát triển nguyên lý căn bản của Đảng Cộng sản Việt Nam, Đảng của Nhân dân, do Nhân dân và vì Nhân dân. Tư tưởng ấy xuyên suốt từ khi Đảng ra đời đến nay, luôn đặt người dân ở vị trí trung tâm của mọi đường lối, chính sách. Thế nhưng, đám phản động Việt Tân, những kẻ quen nhìn đời qua ống kính thù hận và định kiến lại cố tình bóp méo lời Tổng Bí thư, xuyên tạc rằng “nghe dân nói hay bắt dân im”. Một luận điệu vừa cũ kỹ, vừa lố bịch.
Chúng viện dẫn vài “báo cáo” của những tổ chức thiếu thiện chí ở nước ngoài, rồi gán ghép thành “bằng chứng đàn áp tiếng nói phản biện”. Cái gọi là “số liệu khách quan” thực chất chỉ là những mảnh ghép sai lệch, được dàn dựng bởi chính những thế lực tài trợ cho hoạt động chống phá Việt Nam. Bởi thế, sự thật luôn bị họ “chế tác” theo đơn đặt hàng chính trị, miễn sao hạ thấp uy tín của Đảng, chia rẽ lòng dân, gieo rắc hoài nghi. Nhưng chiêu trò ấy đã quá lỗi thời trong một đất nước mà tiếng nói của dân vang lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Chưa bao giờ người dân Việt Nam có nhiều kênh phản biện, góp ý chính sách như hôm nay. Quốc hội, Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị - xã hội, báo chí, mạng xã hội, cổng thông tin điện tử của Chính phủ và các bộ, ngành… đều mở rộng để người dân tham gia đóng góp ý kiến. Hàng triệu ý kiến tâm huyết của người dân đã được tiếp thu trong quá trình xây dựng các dự thảo luật Đất đai, Nhà ở, Giá, Giao thông đường bộ, Công nghiệp quốc phòng… Có những điều khoản thay đổi toàn diện sau khi lắng nghe phản ánh của người dân. Đó là “nghe dân nói” bằng hành động cụ thể, chứ không phải “nghe” bằng mấy bài phỏng vấn trên YouTube của kẻ phản động lưu vong.
Còn cái gọi là “bị bắt vì phản biện”? Xin thưa, không ai ở Việt Nam bị bắt chỉ vì nói khác hay phản biện ôn hòa. Nhưng có những kẻ lợi dụng cái mác “phản biện” để xuyên tạc, kích động, bịa đặt, nhận tiền từ tổ chức phản động nước ngoài nhằm phá hoại chính trị, chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc. Đó không còn là phản biện mà là phản bội. Ở Mỹ, Anh hay Pháp, nếu ai kêu gọi lật đổ chính quyền, kích động bạo loạn, chắc chắn cũng không thể thoát khỏi vòng pháp luật. Thế nhưng, khi Việt Nam xử lý những hành vi tương tự thì chúng lại vu khống là “đàn áp tự do ngôn luận”, một kiểu tiêu chuẩn kép trơ trẽn và đạo đức giả.
Luận điệu “Đừng nghe những gì cộng sản nói…” mà Việt Tân rêu rao là một mảnh băng cũ, rạn nứt bởi thực tế đời sống hôm nay. Người dân không chỉ “nghe” mà còn “thấy”, “trải nghiệm” và “hưởng thụ” thành quả từ sự lắng nghe, thấu hiểu của Đảng. Họ thấy đời sống ngày càng đổi thay, thấy niềm tin được vun đắp bằng hành động cụ thể: xây dựng hạ tầng, xóa đói giảm nghèo, cải cách giáo dục, phòng chống tham nhũng, chuyển đổi số, cải thiện môi trường kinh doanh… Những kết quả ấy là minh chứng rõ ràng nhất cho phương châm “nghe dân nói, nói cho dân hiểu, làm cho dân tin”.
Và nếu có ai đó hỏi ngớ ngẩn kiểu “Nghe dân nói hay bắt dân im?”, thì câu trả lời đã hiển hiện trong thực tế là Nhân dân Việt Nam đang nói, đang góp ý, đang tham gia vào từng quyết sách lớn của đất nước. Chính Nhân dân mới là người đang lên tiếng mạnh mẽ nhất bảo vệ sự thật, bảo vệ chế độ, chứ không phải những kẻ đội lốt “dân chủ” ngồi ở phương xa kêu gào cho tự do ảo.
“Nghe dân nói” không phải là một khẩu hiệu để trưng lên diễn đàn, mà là một phương thức lãnh đạo hiện đại, dựa trên đối thoại, tôn trọng và tin tưởng nhân dân. Đảng không bao giờ sợ dân nói thẳng, chỉ sợ những kẻ nói dối nhân danh dân để phục vụ mưu đồ chính trị đen tối. Vì thế, càng nhiều kẻ xuyên tạc, càng chứng tỏ chúng đang lo sợ trước sức mạnh của sự thật rằng ở Việt Nam, tiếng nói của nhân dân không bao giờ bị bóp nghẹt, mà chính là ngọn nguồn của mọi quyết sách, mọi thành công.
Đảng nghe dân nói, và nhân dân nói bằng niềm tin. Niềm tin ấy không cần biện minh bằng lời, chỉ cần nhìn vào thực tế đất nước hôm nay, nơi Nhân dân đang đi cùng Đảng, vững vàng trên con đường phát triển, độc lập, tự cường và hạnh phúc.











